"Trở về giữa đêm sau cuộc cãi vã với vợ, tôi sốc trước cảnh tượng trong phòng khách"
Tôi 30 tuổi, làm trong ngành IT với mức lương không cao, nhưng gia đình có điều kiện nên không lo lắng về tiền bạc. Bố mẹ hứa mua chung cư cho tôi khi tôi lấy vợ. Cuộc sống hiện tại khá thoải mái: đi làm, đi nhậu và yêu đương. Tôi thích trẻ con nhưng ngại chăm sóc. Khi cô bạn gái kém 6 tuổi có bầu, tôi phải cưới. Mẹ tôi rất vui và chuẩn bị cho đám cưới. Vợ tôi, Ngọc, làm kế toán, lương thấp hơn tôi một chút, nhưng cô ấy xinh đẹp, hiểu chuyện và không thích nhậu nhẹt. Chúng tôi yêu nhau hơn nửa năm thì Ngọc có bầu. Tôi định khuyên Ngọc phá, nhưng mẹ nghe thấy.
Bà mắng tôi là vô trách nhiệm và ác nhân, nên tôi đành nghe lời. Sau khi cưới, nhiều người nghĩ tôi sẽ chín chắn và chiều chuộng vợ, nhưng mẹ tôi lại bảo tôi giống đứa trẻ lớn, mọi việc đều đến tay vợ. Mẹ thương Ngọc vì tôi sẽ khiến cô ấy khổ. Tuy vậy, tôi lại cảm thấy mình mới khổ vì cuộc sống tự do đã mất. Ngọc không quá khó tính nhưng luôn muốn tôi ở nhà. Mỗi lần tôi nói không về, cô ấy lại trùng giọng, khiến tôi cáu. Dù Ngọc biết điều, nhưng cô ấy hơi nhạt nhẽo. Chúng tôi ít cãi nhau, nhưng khi bầu càng to, Ngọc càng khó tính hơn.
Em trách tôi vô tâm, không quan tâm đến vợ con, và còn phàn nàn vì tôi không đi khám hay xem video chụp X-quang. Tôi cảm thấy bực bội vì bị trách móc quá nhiều. Mỗi lần như vậy, tôi thường nổi giận, ném đồ và bỏ đi, thực ra là để có lý do đi nhậu với bạn. Gần đây, Ngọc ngọt ngào mời tôi về sớm để nấu món tôi thích, nhưng sau đó lại nhắc tôi cuối tuần này đi sắm đồ cho con. Tôi từ chối vì có trận đá bóng. Ngọc bỗng nổi giận, bảo tôi chỉ biết vui chơi, không quan tâm đến gia đình. Sau khi cô ấy trách móc, tôi đã tức giận ném bát đũa và quát mắng lại.
Sau đó, tôi ra ngoài, chặn số vợ và gọi cho bạn bè rồi tắt điện thoại. Cả tối tôi không nghĩ đến chuyện nhà, nửa đêm hơi say tôi bắt taxi về. Thấy cửa mở và ánh sáng hắt ra, tôi dụi mắt bước vào và sốc khi thấy bố mẹ tôi và bố mẹ vợ ở đó, ai nấy đều lo lắng. Hóa ra, Ngọc giẫm phải mảnh bát tôi ném vỡ và bị ngã, nhưng cô ấy gọi cho tôi không được nên đã gọi cho bố mẹ chồng. Ngọc đã vào viện, bác sĩ nói đứa bé không giữ được và sức khỏe cô ấy không ổn. Tôi cảm thấy thật tệ và không biết làm sao để cô ấy tha thứ.
Source: https://afamily.vn/cai-nhau-voi-vo-toi-chan-so-tat-may-di-choi-nua-dem-quay-ve-thi-nga-quy-voi-canh-tuong-trong-phong-khach-20200103151833214.chn